LA TOAN VINH LOVE POEMS

Saturday, September 09, 2006

poems

TÌNH NGHỆ SỸ

Dòng sông trôi mãi Hai mươi năm
Vẫn trống vắng bên lòng biễn cả
rồi thời gian tựa hồ quên lãng
tháng năm buồn vây kín trong tôi
Dòng sông kia chưa lần hội ngộ
biển trời đây man mác cánh chim
tình nghệ sỹ như con nước đổ
cứ bềnh bồng trôi mãi không thôi...


EM


Gặp em
thuở còn ngây thơ;
nên tôi gọi mãi
bao lời
dấu yêu
tiếc rằng chẵng viết thật nhiều
mai ra
còn lại
bao điều mộng mơ
Để em
phone nữa đòi thơ
Để tôi
cắn bút
hẹn chờ
bâng quơ


TỰ HỌA

Ngồi lại bên khung vải trắng
xa mạc trong tôi trống vắng bước chân.
nét cọ làm một bạn thân;
màu qua dấu tích phù vân tháng ngày...
vẽ khuôn mặt trong hôm nay
khác gì bóng tối miệt mài dáng thơ
khoát lên mình bao ước mơ
như đôi tay nhỏ vẩn vờ tóc xanh
cho thêm vào những mong manh
bầu trời xa thẵm sẳn dành cho tôi
vẽ qua niềm nhớ đầy vơi
đôi mắt sâu thẳm gọi lời biển khơi
vẽ đi vẽ lại đôi môi
ngậm ngùi giấy tỏ một thời ưu tư
vẽ vầng trán chỉ giống như
hoàng hôn bước xuống đã từ bao năm

.......................................
Tôi vẽ tôi chẵng có chi



Màu nắng nhạt

Còn một chút nắng bên chiều lộng gió,
Tôi và em một thoáng đã xa xăm.
Hôm chia tay hoàng hôn lần cuối mặt,
Lòng nghẹn ngào sao tỏ với tháng năm.
Kỷ niệm xưa vẫn trong cùng nỗi nhớ,
Nhý ngàn hoa được ghép giữa trang thý.
Khi cõn mýa tìm trong niềm ước vọng,
Còn trái tim lồng lộng ở vô cùng.
Rồi ta sẽ nhìn vào từng vạt nắng,
Thấy tóc em buông bên bóng chiều rõi.
Từ đó lòng ấp yêu chờ nhau mãi,
Như hoàng hôn ngự trị mãi trong tôi…
Còn một chút nắng bên trời xa đó
Đôi bàn tay đón lấy những hư hao
Cho cơn mơ hòa trong màu nắng nhạt
Nuối tiếc kia về tận cuối trời xa

La toan vinh 1982